Vườn thơ Tiêu Dao

Thảo luận trong 'Tiêu Dao Hội' bắt đầu bởi Tiêu Dao Hội, 1/2/17.

  1. pdhien123

    pdhien123 Chắn hội LÈO TÔM

    bác này mê nhạc vàng lắm nhể 8->8->8->
    tớ đọc lại tưởng Chế Linh, Thanh Tuyền đang hát cơ hihihi
     
  2. Doanh Muội

    Doanh Muội Chánh tổng

    Giữ Lại

    Dù chỉ là một khoảnh khắc, hay một quãng đời
    Vẫn muốn giữ lại , để biết lòng mình từng vui
    Bao nhiêu lâu mới được gặp một con người
    Sau những ngày , chỉ đi , mà không cần nhìn rõ
    Đôi lúc ngại một cơn mưa , hay một ngày nhiều gió
    Chỉ vì biết sẽ phải tự mình che chở
    Dù có lạnh hay không…

    Gặp một con người , để không còn sợ ký ức mình sẽ mênh mông
    Có sắp xếp, có gọn gàng, có ngăn nắp
    Thứ cảm xúc chưa bao giờ gọi tên, giờ mỗi ngày đều tập đọc
    Cảm ơn những nhịp tim đã chậm lại một giây Để ngăn mình không khóc ,
    vì được yêu thương…

    Được nắm lấy bàn tay để còn biết dỗi hờn
    Được tô son vì biết mình cần hơi ấm
    Được nhớ ra ai cũng vui khi một ai đó chăm sóc
    Được bình yên dù có phải nhắm mắt
    bởi có người cạnh bên…

    Dù chỉ là một khoảnh khắc vẫn muốn không bao giờ quên
    Dẫu cuộc đời đã quá nhiều cố chấp
    Phải cô đơn bao nhiêu ngày mới hiểu , giá trị của một người đến bên và chải tóc
    Và thì thầm- đừng đánh mất
    những gì thuộc về nhau…

    Dù chỉ là một quãng đời cũng quá đủ ý nghĩa kể cả cho nỗi đau
    Mỗi lần chạm vào đều biết mình từng hạnh phúc
    Đã cười vui cho một lần được sống
    Cho một người nhận ra cần một người đến mức
    chẳng gì hơn…

    Một - con - người - để - giữ - lại - đến - sau - cùng !

    Nxb Văn Học - 2013
     
    Bèohoadâu, Thiên Quân Vũ, THIÊN_VINH9 others thích điều này.
  3. Tào Tháo

    Tào Tháo Đại Gian Thần

    Gửi chú @choicctt60 !

    Thú thực trước giờ cháu vẫn nghĩ chú là một nick âm binh nào đó hay một ai đó giấu mặt mà trêu chọc... Nên dù chú có dõi theo diễn đàn của TDH, cũng có đóng góp bài viết nhưng cháu vẫn không để ý đến. Nên dù cho chú có lần khen cháu cũng chỉ xin đặt " ba viên gạch " mà chưa mà chưa nhận, phủ nhận hay trả lời một câu gì.
    Hôm trước, nhìn vào danh sách 12 chắn thủ đánh giải Khai Lộc, tối qua lại chứng kiến tận mắt chú thi đấu... thật thấy cháu có lỗi nhiều quá. Cũng mong chú bỏ quá cho ạ !
    Không chỉ riêng cá nhân cháu, mà còn nhiều người trong TDH muốn làm quen với chú. Chú có thể chia sẻ với mọi người nhiều hơn về mình không !
    Hôm trước, đọc hai bài thơ Hiểu Xuân của chú, cháu thấy rất hay cũng định nhảy vào bình loạn cả lên. Khổ nỗi, giải đấu nhiều việc, nhớ nhớ quên quên thành ra nhỡ nhàng. Đêm qua, cháu có đọc được một bài viết của nhà văn Vũ Đức Sao Biển nói về chữ Xuân. Chợt nhớ về bài thơ của chú. Tuy bài viết có theo góc nhìn kiếm hiệp, nhưng thấy có nhiều ý hay, sắc sảo. Cháu xin chia sẻ với chú và cả nhà :

    " Trong Trung văn, chữ Xuân (春, mùa xuân) được viết với 9 nét. Ở một nghĩa rất tượng trưng, chữ Xuân được ví với bộ phận sinh dục nữ qua phép tượng hình các nét viết của chữ này. Nếu người phụ nữ nằm, thì đó là chữ xuân; nếu người phụ nữ ngồi thì có một kẽ hở, tạo ra một chữ 10 nét, gọi là Thung (舂). Nhà nho có câu ví von:


    Ngọa tắc Xuân mà tọa tắc Thung

    (Nằm thì Xuân mà ngồi thì Thung)


    Kim Dung viết tiểu thuyết võ hiệp bằng Trung văn. Chữ Xuân trong tác phẩm của ông khá phong phú, biến ảo lạ lùng.

    - Chữ Xuân nằm trong ngoại hiệu của đạo gia. Xạ điêu anh hùng truyện có 7 đạo gia gọi là Toàn Chân thất tử, trong đó có Trường Xuân tử Khưu Xử Cơ. Tính cách nhân vật này nóng nảy, nhưng là một hán tử yêu nước. Là đạo gia, nhân vật này cũng tu học theo phong cách đạo gia, nghĩa là cũng học cách bế khí để hưởng nhàn, hành lạc dài dài. Chẳng vậy mà ngoại hiệu của lão là Trường Xuân tử? Trường Xuân tử có nghĩa là ông… ham vui hoài hoài. Còn ổng vui được tới đâu thì thây kệ ổng.

    - Chữ Xuân còn nằm trong ngoại hiệu của thầy thuốc. Trong Hiệp khách hành có một nhân vật gọi là Trước thủ thành xuân Bối Hải Thạch. Bối Hải Thạch võ công cao cường nhưng suốt đời ốm yếu, ho hen hoài. Lão tự tìm thuốc men chữa bệnh cho mình, chữa riết nên trình độ y lý cũng cao cường như một thầy thuốc (đại phu). Vì vậy, lão lên làm trưởng lão bang Trường Lạc tại Giang Nam, được mọi người tôn xưng là Bối đại phu. Bạn có để ý hai chữ Trường Lạc không? Hai chữ này có nghĩa là vui hoài, vui miết.

    Người thầy thuốc luôn được Kim Dung ca ngợi là Diệu thủ hồi xuân. Tất nhiên, làm thuốc là trị bách bệnh; trong đó có bệnh… lạc mất mùa xuân. Hồi xuân là mục tiêu giúp con người tìm lại chất trẻ trung, tìm lại cảm hứng tình dục. Trong phương thuốc hồi xuân luôn luôn có các vị Nhân sâm, Hà thủ ô, Sinh địa, Linh Chi, Tuyết liên tử… Uống các món này, con người khỏe mạnh, trẻ trung trở lại. Còn sau đó thì… hổng biết.

    - Chữ Xuân còn để chỉ chỗ ăn chơi sa đọa. Người Trung Hoa có câu “Hạ giới hữu Tô Hàng nhị châu”. Hàng Châu và Tô Châu là hai chỗ ăn chơi đàng điếm nhất của miền Giang Nam. Xem như vậy thì người trung Quốc coi trọng sự ăn chơi. Lộc Đỉnh ký, thông qua cái miệng của Vi Tiểu Bảo, không ngớt ca ngợi thành Dương Châu nhà hắn. Hắn xuất thân từ Lệ Xuân viện, nơi mẹ hắn làm Kỹ nữ và sinh ra hắn. Hắn tự hào về Lệ Xuân viện, về bà mẹ làm kỹ nữ. Hắn đã từng có mong ước kiếm được thật nhiều tiền để về Dương Châu mua đứt lại Lệ Xuân viện; lập thêm ba toà Lệ Hạ viện, Lệ Thu viện và Lệ Đông viện cho đủ 4 mùa, đặng quần hùng và trọc phú bốn phương đến đó ăn chơi cho phỉ chí.

    Vi Tiểu Bảo cũng là tay khoái món văn hóa đồi truỵ. Rõ ràng là hắn có mấy bức thêu gọi là Xuân cung đồ (bức hoạ về cảnh quan hệ nam nữ). Hắn đã đem mấy bức thêu này “thuốc” Đa Long khi tên này được vua Khang Hy giao nhiệm vụ chém Mao Thập Bát, khiến Đa Long mê mẩn, mất cảnh giác. Vi Tiểu Bảo đã cứu mạng được Mao Thập Bát nhờ truyền bá văn hóa đồi truỵ!

    - Chữ Xuân đồng nghĩa với khái niệm bổ thận, cường dương. Những món thuốc giúp đàn ông bổ thận, cường dương để chứng mình là nam nhi chính hiệu trong phòng the được gọi là xuân dược. Mô phỏng xuân dược đó, Lệ Xuân viện thành Dương Châu có bán loại xuân tửu. Thế nhưng, Vi Tiểu Bảo thì chỉ muốn những kẻ uống loại rượu này vào phải ngủ li bì, ngủ mê mệt để hắn ra tay khống chế. Cho nên, hắn đã đổ thêm thuốc mê vào rượu; khiến xuân tửu hoá thành mê xuân tửu. Tang Kết lạt ma, Cát Nhĩ Đan vương tử, Trịnh Khắc Sản… cho đến các quý phu nhân, quý tiểu thư Tô Thuyên, A Kha, Phương Di… uống loại rượu này, lòng xuân thì phơi phới nhưng trí tuệ lại hồ đồ. Vi Tiểu Bảo tha hồ tác oai, tác quái. Không hiểu hắn có uống xuân tửu không nhưng hôm ấy hắn giao cấu với 7 người phụ nữ. Tất nhiên, tác giả có nói dóc nhưng nói dóc như vậy nghe cũng thú vị.

    - Việc nam nữ giao cấu với nhau được Kim Dung gọi là xuân sự hay hảo sự. Đó là quan điểm của một dân tộc quý chuộng sức lao động bởi xã hội Trung Quốc ngày xưa là xã hội nông nghiệp và tiểu thủ công nghiệp. Phải sinh con đẻ cái để có người lao động, để nối dõi tông đường. Cho nên người ta coi đêm tân hôn là một đêm thiêng liêng của đôi đôi lòng thanh xuân phơi phới. Hiệp khách hành có mô tả đoạn Thạch Phá Thiên và Đinh Đang mới định động phòng thì bọn hảo hán bang Trường Lạc đổ ra đi tìm Thạch Phá Thiên, đứng ngoài sân kêu la ơi ới. Đinh Bất Tứ phải ngồi trên nóc nhà gác cho cháu mình hoàn thành xuân sự. Lão tuôn ra một hơi vừa có vẻ văn hóa, vừa có vẻ tục tĩu, nào là “đêm xuân một khắc ngàn vàng”, nào là “thời xuân qua rất mau”… Nhưng Thạch Phá Thiên đã bỏ cô dâu, chạy mất.

    - Những nhân vật nữ trung tâm của Kim Dung được gọi là băng thanh ngọc khiết, là hoàng hoa khuê nữ hoặc xuân nữ. Họ là những cô gái trong trắng, lãng mạn mười phần nhưng không liều mạng chút nào. Họ đi đến đâu thì không khí đương xuân có ở đó, rực rỡ, náo nhiệt. Có đôi khi họ buồn, họ khóc. Kim Dung mô tả những giọt nước mắt đọng trên gò má xuân thì lóng lánh chẳng khác gì giọt sương trên đóa mai côi (hoa hồng). Mùa xuân, bóng liễu xanh tươi. Kim Dung mô tả đôi mày các cô đẹp như cặp lá liễu. Và khi cô nào… nổi nóng, đôi mày liễu khẽ nhướng lên hay khẽ cau lại, thể hiện một tâm trạng bất bình thì khách mày râu hãy coi chừng. Một chiêu Xuân phong dương liễu phóng ra, mùa xuân mất biến, chỉ còn cơn lôi đình sục sôi như nắng hạ. ".

    ^:)^^:)^^:)^
     
    Chỉnh sửa lần cuối: 17/2/17
    open lock, Bèohoadâu, Thiên Quân Vũ12 others thích điều này.
  4. choicctt60

    choicctt60 Trưởng Lão Tiêu Dao Hội

    Cám ơn Tào Man đã trải lòng.

    Trước tiên, mình phải cám ơn TDH đã gợi cảm hứng cho mình làm thơ bởi đã lâu, lâu lắm rồi mình không làm bài thơ nào. Mình cũng chúc mừng TDH đã tụ hội được một số cây bút hay, lại được người vừa có tài vừa có tâm như Tào Man quán xuyến sự vụ. Một chút chia sẻ về thơ, các môn khác đều được gắn với mỹ từ như sáng tác nhạc, viết văn, chơi đàn … nhưng thơ nhất là thơ lại chỉ được gắn với chữ làm, nghe cứ khổ thế nào ấy.

    Một chút thông tin cá nhân

    - HKTT: Hà Nội đệ nhị

    - Tuổi: 57

    - Nick tại gia: lục lục thất thất. Nick tự phong: người đàn ông có khuôn mặt đần. Mình nhớ lần thi đình vòng tứ kết tháng 11/2016, khi mình ù mấy ván, có anh quan sát viên ý kiến là trông mặt đần đần mà thi cử ra phết. Thực ra, hình đại diện mình đang dùng trông có vẻ thông minh và khỏe đẹp hơn mình, thế là mình có lời rồi.

    - Với môn chắn, mình chơi chắn trên 30 năm rồi, hồi đầu những năm 1980 còn chơi chắn 5 người chứ ít chơi 4 người như bây giờ. Với chắn Sân Đình, mình mới chơi được nửa năm. Lúc đầu mới vào chơi, có nhiều cái khác lạ và lúng túng như khi mình chíu ù thì mình bấm chíu trước, sau mới bấm ù như khi chơi ở ngoài thì không ù được. Rắc rối nhất là khi người chơi cùng bàn văng tục hay mày mày tao tao, sau đành dùng cách ẩn hội thoại đi, thế là xong. Nhân đây, cũng mong những người đã từng trao đổi với mình trên bàn chơi mà mình không hồi âm thông cảm. Mình đăng ký tham gia giải KLĐX chủ yếu là tuân thủ tổ chức của Sân Đình. Ở giải này mình được gọi là cụ trong khi thực tế chưa thực sự lên ông, lại còn được lì xì- thế là lại có lời nữa rồi.

    Với ý muốn làm quen của một số thành viên của TDH, thực ra là mình đã chủ động làm quen từ lâu rồi đấy thôi. Còn việc gặp gỡ giao lưu thì mình nghĩ cơ duyên sẽ đến sớm thôi vì cùng chung sở thích và mình mến TDH.
    Hẹn sớm gặp lại
     
    Chỉnh sửa lần cuối: 18/2/17
    open lock, THIÊN_VINH, Tiêu Dao Hội11 others thích điều này.
  5. Tào Tháo

    Tào Tháo Đại Gian Thần

    :)):)):))

    Hà Nội 2 hay Hà Nội có đống rơm to, có con gà trống ó o sớm chiều. Cứ nói thẳng ra là : Dân Hà Tây vừa xây vừa trát, hay Hà Tây gọi tép bằng tôm cho nó thi vị chú nhể !
    Cháu cũng sinh ra và lớn lên ở cái mảnh đất trước năm 1991 còn gọi là Hà Sơn Bình đấy chú ạ. Cái tên rất đẹp phải không chú, cho đến bây giờ nếu ai hỏi quê đâu cháu vẫn trả lời Hà Tây và lấy làm tự hào về điều đó.

    Tài thì cháu không dám nhận, nhưng tâm thì có đủ nên cháu chỉ dám nhận một nửa lời khen của chú thôi. Cháu đầu 3 đít chơi vơi. Được cái thích tìm hiểu từ bé và có thể làm bạn với bất kì lứa tuổi nào :
    Sau khi học xong phổ thông , đi thi Đại học về , người yêu đến nhà hỏi chuyện thi cử không gặp. Bà nội cháu bảo : Tao rủ nó chơi, nó bảo chơi 2 chán lắm, chắc lại ra Đình đánh chắn với các cụ râu dài tới rốn rồi. Cháu cứ ra đấy thế nào cũng gặp. Khổ cho cô bé, tìm gặp được rồi mà hội vừa gom. Các cụ lại ko cho nghỉ, đành đứng chờ hết hội mới được chở đi ăn cốc chè thập cẩm 2000 :)):)):))
    Năm 2005 sau mấy năm ở Sài Gòn về, cụ thì đến nhà rủ đi chơi chắn : nghe nói cuối huyện Ứng Hòa có cụ bà trên 70, đánh chắn không cần xếp bài, tao với mày đến xem thế nào. Người tìm đến hẹn : Chú có trà ngon lắm, lúc nào sang tao làm ấm nhé ...Lại còn mấy em nhỏ thập thò đầu ngõ, ra hỏi mới chịu nói : Anh ơi, chiều nay có đi câu không ạ ? Nghĩ lại vui đáo để !
    Tính cháu thẳng , thật lại thêm cái quan điểm hơi gàn : Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy.. cho nên ở chốn Sân Đình này, người thích cũng nhiều, kẻ ghét cũng lắm . May mắn là được các chú, các anh các chị hiểu và yêu thương nên thấy cũng yên tâm !

    Tiêu Dao Hội là tập hợp của những con người ham vui, có cá tính. Có kẻ yêu thơ, có người thích nhạc, thích rượu, mỗi người một vẻ. Tựu chung lại là ham vui, coi nhẹ vật chất mà trọng tình cảm. Chủ nhật 19/02 này TDH sẽ tổ chức buổi off đầu tiên ra mắt hội. Thay mặt TDH cháu xin được trân trọng mời chú tới dự !

    Lời cuối xin được tặng chú bài hát :



    :-h:-h:-h
     
    Chỉnh sửa lần cuối: 17/2/17
    open lock, Thiên Quân Vũ, THIÊN_VINH10 others thích điều này.
  6. choicctt60

    choicctt60 Trưởng Lão Tiêu Dao Hội

    Cảm ơn lời mời. Anh cho biết chương trình cụ thể của hội mình, tên và điện thoại người tiếp khách để mình tiện liên lạc. Do chưa rõ lịch thi đấu chung kết KLĐX nên mình vẫn chưa biết thu xếp ra sao.
    Trân trọng./.
     
    THIÊN_VINH, Tịnh_Đế, Tiêu Dao Hội4 others thích điều này.
  7. Tào Tháo

    Tào Tháo Đại Gian Thần

    Tiêu Dao Hội tổ chức off ra mắt tại Tiêu Dao Quán số 51 Hoàng Cầu , vào hồi 11h , chủ nhật ngày 19/02 , trùng với ngày Sân Đình tổ chức sự kiện Khai Lộc ạ.
    Ngày mai nếu thu xếp được cháu sẽ ghé qua tham dự sự kiện rồi đón chú cùng đi. Nếu cháu ko ghé được, chú cứ trao đổi và đi cùng các chú @lamtythoi , @Nguyễn Tiểu Thương, @KHO_TIEN18 sẽ đến nơi ạ !
    Ban cán sự TDH :
    Vy - @Sauuruou - 0943030886.
    Long - @Tịnh_Đế - 0986340782 .
    Phong - @Tào Tháo - 0931236818.

    Trân trọng !
     
    open lock, THIÊN_VINH, Tiêu Dao Hội6 others thích điều này.

  8. NHÙNG NHẰNG CÔ CÁM


    Canh giờ khó thế Tháo ơi

    Chung Kết trận ấy lại chơi muộn màng

    Bởi chưng nhận tiếng lão làng

    Cho nên Thương cũng theo hàng đến coi

    Thân này ví xẻ làm đôi

    Hai dòng lờ lững đền bồi Tiêu Dao

    Ngày xuân ngắn ngủi làm sao

    “Thôi Châu Thuận Thủy”việc nào “Kê Cân”….:x:x:x=((=((=((
     
    Thiên Quân Vũ, THIÊN_VINH, lamtythoi8 others thích điều này.
  9. Tào Tháo

    Tào Tháo Đại Gian Thần

    Thưa chú @choicctt60 !

    Tiêu Dao Hội chưa có box riêng trên diễn đàn như các chắn hội hay bang hội khác. Nói chuyện thơ văn ở chỗ công đường, nơi người ta nghị chuyện chính sự nghe không hợp... Cháu đành lôi tuốt tuồn tuột về vườn thơ của hội mình để khỏi mang tiếng là spam hay nhảm vậy.

    Văn thơ đối với cháu như một món nợ khó trả, kiểu như :

    " Nợ tiền trả hết thì xong
    Nợ tình càng trả càng phong lưu tình "


    Nợ nhiều quá , nên nhiều khi nó lú lẫn, hôm nay bị đòi mới nhớ còn nợ chú một câu thơ chưa trả. Chú đã viết 3 câu thế này :

    Ba bằng tiến sĩ vẫn học chơi
    Dân đen, chánh tổng chức đồng thời
    Ắt hẳn Sân đình toàn quan cả

    ...
    Cháu xin được tiếp lời câu 4 : Hãy sống cho ra cái giống người. Để hoàn thiện bài thơ như sau :

    Ba bằng tiến sĩ vẫn học chơi
    Dân đen, chánh tổng chức đồng thời
    Ắt hẳn Sân đình toàn quan cả
    Hãy sống cho ra cái giống người .


    Cũng khuya rồi, để nở nụ cười trước khi chìm vào giấc ngủ. Tháo xin tự tặng mình, tặng chú và cả nhà mình mấy câu thơ vui nếu chỉ đọc qua một lượt thôi nhé !

    Ngày xưa trái đất hình vuông
    Cho nên đi đứng trên đường thẳng hơn
    Bây giờ trái đất hình tròn
    Cho nên ai cũng lom khom định bò

    Ngày xưa đất rẻ như bèo
    Tường đông ong bướm bay vèo là sang
    Dậu mùng tơi cạnh nhà nàng
    Nay xây tường kín xin chàng bấm chuông

    Đi đái thì đứng giữa đường
    Hôn nhau lại nấp sau tường để che
    Đậm đà bản sắc chân quê
    Thanh lâu xóa sạch cave đầy đường


    :)):)):))
     
    Chỉnh sửa lần cuối: 26/2/17
    open lock, Thiên Quân Vũ, quanguoc197010 others thích điều này.
  10. Sauuruou

    Sauuruou Bang chủ Tiêu Dao Hội

    Gửi a @choicctt60.Qua bị a thúc nợ ghê quá nên e đi bốc bát họ non trả a ngay đây ạ :)):)).Câu thơ cuối của e là Nhất phẩm nhiều khi vẫn cơm cà.:bz:bz:bz
     
    THIÊN_VINH, lamtythoi, Tiêu Dao Hội5 others thích điều này.
  11. Tiêu Dao Hội

    Tiêu Dao Hội Khoái Lạc - Bá Đạo

    Thông Báo

    ( V/v Tặng quà cho các chắn thủ có bài viết hay tại Vườn thơ Tiêu Dao Hội )


    Tiêu Dao Hội trân trọng thông báo và trao giải thưởng Văn thơ tháng giêng cho các chắn thủ đã góp công vun trồng vườn thơ :

    @maidep 30m Bảo.
    @Doanh Muội 20m Bảo.
    @_ Đông Tà _ 10m Bảo.

    Cảm ơn các bạn đã có những bài viết rất hay , tô điểm cho vườn thơ của hội. Hy vọng các bạn đóng góp thật nhiều bài viết hay hơn nữa. Hẹn gặp lại các bạn ở lần trao giải tháng 2.

    Trân trọng !
     
    THIÊN_VINH, Doanh Muội, maithuyanh02053 others thích điều này.
  12. choicctt60

    choicctt60 Trưởng Lão Tiêu Dao Hội

    Rất mừng vì Tào Man và Sauuruou đã cho câu kết của bài thơ. Khi đọc các câu kết của các bạn, giống Tào Man, mình mỉm cười suốt vì vui. Đặc biệt là câu kết của sauuruou có pha chút nghịch ngợm từ vần ơi sang vần à rất hóm làm mình nhớ tới bài Mình ơi mình à mà Tào Man đã đăng. Theo mình, vườn thơ TDH ngoài thi thơ theo chủ đề, bình một bài thơ, bài văn ... , nếu nêu đầu đề làm một bài thơ trong đó mỗi người tham gia đôi câu thì cũng hay. Nếu có chương trình như thế thì mình sẵn sàng tham gia cho vui.
    Hai bạn cho mình ghi nợ món nợ thơ văn này nhé, mình hứa sẽ viết bài cho TDH để trả nợ.
    Cám ơn nhiều
     
  13. _ Đông Tà _

    _ Đông Tà _ Chánh tổng

    Vì đó là em - Vì đó cũng là thơ !

    " Chiều một mình qua phố, âm thầm nhớ nhớ tên em

    Có khi nắng khuya chưa lên, mà một loài hoa chợt tím
    Chiều một mình qua phố, âm thầm nhớ nhớ tên em
    Gót chân đôi khi đã mềm, gọi buồn cho mình nhớ tên... "

     
    Chỉnh sửa lần cuối: 1/3/17
    THIÊN_VINH, Tiêu Dao Hội, maithuyanh02052 others thích điều này.
  14. maidep

    maidep Chánh tổng

    Nhận được giải bình thơ, em rất vui!Em xin chân thành cảm ơn Tiêu Dao Hội đã có một sân chơi bổ ích để những người yêu thơ như em có thể bày tỏ nỗi lòng tình cảm và niềm đam mê của mình! Xin chúc cho Tiêu Dao Hội ngày càng lớn mạnh!
     
  15. maithuyanh02051

    maithuyanh02051 Phó Bang Chủ Tiêu Dao Hội

    ẢO ẢNH

    Hoàng hôn tím nhuộm ánh dương tà
    Lãng đãng mây buồn đọng mắt ta
    Đỉnh núi mờ sương hồn mộng tới
    Chân đèo nhạt nắng lãng tình qua
    Tô màu sóng biếc xanh vòm lá
    Nhuộm sắc mây trời tím cả hoa
    Bóng ngựa lung linh vờn đáy nước
    Bâng khuâng ảo ảnh nét hoang nhòa.


    BÂNG KHUÂNG

    Ngõ nhỏ chiều nay rợp bóng tà
    Quê nghèo xóm lẻ chạnh lòng ta
    Buồn trông gió lượn chờ đông thả
    Lặng ngắm mây vờn ngỡ buổi qua
    Nẫu hạt mưa dầm trơ gốc rạ
    Thương nhành liễu rủ uá mầu hoa
    Hình như mỗi độ mùa băng giá
    Lạnh buốt niềm riêng tủi vỡ nhoà.
     
    lê lập 89, Thiên Quân Vũ, ____8 others thích điều này.
  16. Doanh Muội

    Doanh Muội Chánh tổng

    Xin chân thành cảm ơn Vườn thơ Tiêu Dao Hội đã trao thưởng cho tôi. Tôi xin gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến các thành viên Tiêu Dao Hội! Xin chúc các bạn một năm mới tràn đầy năng lượng, sức sống, đam mê và hoài bão! Xin chúc cho Tiêu Dao Hội luôn luôn phát triển mạnh mẽ!
     
    lê lập 89, THIÊN_VINH, Tiêu Dao Hội3 others thích điều này.
  17. maithuyanh02051

    maithuyanh02051 Phó Bang Chủ Tiêu Dao Hội

    SAY

    Say thơ, say rượu, say tình
    Say thiên nhiên đẹp, say hình bóng ai
    Say lời ngon ngọt bên tai
    Say mê câu hát đắm say yêu đời

    Say thơ trong lúc thảnh thơi
    Cùng nhau họa đối ghép chơi mấy vần
    Thơ lòng có lúc trào dâng
    Anh em bè bạn góp phần thêm vui

    Say rượu cùng với bạn tôi
    Nghiêng bầu mỹ tửu mềm môi trọn tình
    Đôi khi say rượu một mình
    Sầu bi khổ lụy một mình đơn bôi

    Say tình em với tình tôi
    Tình ta ghép lại một đôi không rời
    Đưa nhau vào cõi chơi vơi
    Sóng tình ngây ngất hoa cười bướm yêu

    Thiên nhiên cảnh đẹp rất nhiều
    Say mê chụp ảnh, tiêu diêu cõi trần
    Hằng Nga nhẹ gót phiêu bồng
    Đêm trăng gió mát cho lòng ai say

    Say rồi say nữa càng say
    Tỉnh thời say lại, tỉnh say lại buồn.
     
    lê lập 89, Thiên Quân Vũ, quanguoc19709 others thích điều này.
  18. choicctt60

    choicctt60 Trưởng Lão Tiêu Dao Hội

    Nhân ngày 8/3, chúc chị em thành viên Sân Đình và đặc biệt là chị em trong TDH được mạnh khỏe, trẻ đẹp và hạnh phúc. Nhân dịp này, xin tặng chị em bài thơ họa vần bài Hiểu xuân và có màu sắc của môn chắn mà chúng mình cùng yêu thích.

    Hiểu Em

    Hoa rơi... Em chạnh nhớ mùa đông

    Có chíu hiểu Em muốn vợ chồng

    Ù thông Em ước anh khỏe mãi

    Tám đỏ hẹn tô má Em hồng
     
    Chỉnh sửa lần cuối: 23/3/17
    lê lập 89, THIÊN_VINH, Doanh Muội6 others thích điều này.
  19. Mạnh Đức

    Mạnh Đức Pháp Chế Tiêu Dao Hội

    Tập Thơ " Đôi Hồn " và Một Thiên Diễm Tình

    Tập thơ " Đôi Hồn " là sản phẩm thi ca của một mối tình đã được thăng hoa giữa thi nhân Hàn Mặc Tử cùng nữ sỹ Hoàng Yến - Mai Đình. Mối tình ấy diễn ra cũng như thơ của cả hai người đều đã được viết từ trước đây hơn nửa thế kỷ.

    15150929_MaiDinh-LeThiMai.phngthai 2.
    ( Nữ sĩ Mai Đình lúc gặp Hàn Mặc Tử )

    Bây giờ ở trên đỉnh cao Gành Ráng, Qui Nhơn bên bờ biển Đông, mộ của thi nhân HMT quanh năm sóng phủ. Thơ của người đang được nhân gian truyền tụng như những vì sao sa sáng láng. Đúng như lúc đương thời Người viết :

    Với sao sương, anh nằm chết như trăng

    Nhưng khi còn trong cõi sống, người đã phải chịu bao nhiêu khổ hạnh vì bệnh tật. Tạo hoá đã cướp đi một tài hoa lúc đương độ rực rỡ, khi cuộc đời Ông mới chỉ vừa 28 tuổi. Ngẫm thế: kiếp người có khác gì kiếp nợ ! Phải chăng muốn hoá siêu nhân... thì trước hết con người phải chịu đựng những sự đầy đoạ ở phàm trần ? Nhưng thế giới sinh linh này cũng thật huyền diệu và bí ẩn, chính thiên diễm tình ấy lại nẩy nở trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất của cuộc sống. Khi mà thi nhân lâm vào căn bệnh phong ác nghiệt, thì nàng Mộng Cầm (người con gái quê Phan Thiết đã từng một thời yêu thi nhân) lại bỏ đi lấy chồng... Đẩy thi nhân thêm vào cảnh đau đớn, cô đơn.

    Trời đất đã cho một ái nữ khác đến với Người. Theo như lời kể của Đắc Trung (trên báo Phụ nữ Việt Nam số 28 ra ngày 11-1-1994 ), thì ái nữ ấy : Xuất thân trong một gia đình quan lại quê Nông Cống, Thanh Hoá. Thân phụ nhận chức tại Phan Thiết, mười sáu tuổi sống bên cha, sau này vào ở Sàigòn. Cô thiếu nữ ngây thơ xinh đẹp, rất được cưng chiều...

    Chính là nữ sỹ Hoàng Yến - Mai Đình. Nàng lại còn thông tuệ về văn thơ cùng với Người để tạo nên một thiên bi tình khả ái, với tập thơ " Đôi Hồn " lai láng yêu đương. Tập thơ ấy được thi nhân cùng người nữ sỹ giao lưu trong mối tơ duyên và viết suốt ba năm (1937-1940): gồm 54 bài (kể cả hơn chục bài thơ mà bà Mai Đình viết sau này, khi HMT đã qua đời ngày 11-11-1940).

    Đến nay, năm tháng trôi qua, cuộc đời riêng chung biết bao biến đổi, nhưng lòng người nữ sỹ vẫn :

    Nói sao cho xiết nỗi buồn ?
    Một trời binh lửa, một hồn cô liêu.
    Hồn tôi theo đám mây chiều,
    Tìm chàng trong một túp lều tranh con.

    ( Âm thầm - MĐ )

    Đó chính là cái túp lều tranh ở Gò Bồi trên một khu cát rộng phía Tây thành phố Qui Nhơn. Cách đây trên nửa thế kỷ (1939) người nữ sỹ đã đến thăm thi nhân khi ông mắc bệnh hiểm nghèo, phải sống lẩn tránh cả chính quyền địa phương. Vì bệnh lây nên chính quyền buộc gia đình phải đưa HMT vào bệnh viện " cùi " Qui Hoà để chữa bệnh và ẩn náu, cách biệt tất cả mọi người. Đó cũng là lần đầu tiên Nàng mới gặp mặt người yêu, vì trước đó đôi năm tình yêu của hai người chỉ trao đổi qua các áng thơ, như Nàng kể lại : Đến trước túp lều tranh xơ xác, xiêu vẹo... vén tấm mành che cửa... một người đàn ông nhỏ bé, gầy yếu, ngồi trên chiếc giường chõng, cạnh bàn viết. Bàn là một tấm gỗ thùng đặt trên khung chân cũ. Người đàn ông ngước đôi mắt đen sáng long lanh nhìn tôi dò hỏi. Tôi đứng lặng đi. Hàn Mặc Tử đấy ư ? ...

    Nàng tả về đôi mắt trong sáng như hai ngôi sao của thi nhân, tấm thân thì ốm yếu tàn tạ, nhưng thông minh và cám dỗ. Vâng, nàng đã yêu trong hoàn cảnh ấy :

    Em theo mây gió anh ơi,
    Em đi đi mãi vào nơi vô hình...
    Yêu anh trên bước phiêu linh,
    Để lòng bớt khổ, để tình bớt đau.

    ( Biệt ly - MĐ )

    Mặc dù chỉ là một nữ nhi khuê các nhưng sức mạnh tình yêu của nàng không gì ngăn cản nổi, hoàn cảnh càng khắc nghiệt thì tình nàng càng đằm thắm, thiết tha :

    Yêu anh trong lúc anh lâm chung,
    Mới thấy tình em yêu lạ lùng.

    ( Anh hứa đi anh - MĐ )

    Vượt lên trên tất cả sự chỉ trích của người đời:

    Kịp nghĩ miệng đời hay mỉa mai
    Tảng lờ ngừng bước và im hơi
    Mộng hồn em gửi theo chiều gió
    Để được gần anh ngỏ ít lời.

    ( Biết anh - MĐ )

    Ta cảm thấy rợn tóc gáy, không thể không khâm phục ý chí quyết liệt trước lời tuyên bố của nàng :

    Tôi chẳng sợ cảnh nghèo hèn đói khổ,
    Tôi không kiêng thứ da thịt khác người
    Vì lòng tôi, tôi chỉ biết yêu thôi !...

    (Tuyên bố - MĐ)

    Hoàn cảnh bi ai, sầu thảm thế nhưng tình nàng không chỉ đằm đìa mà còn trong sáng, mộng mơ một cách lạ kỳ :

    Yêu anh chết nửa cõi lòng,
    Gửi hồn bay bổng mấy tầng mây xanh.

    (Tơ sầu - MĐ)

    Còn thi nhân HMT, người yêu của nàng cũng mộng mơ không kém :

    Dưới túp lều tranh, trên chõng tre
    Tứ bề cửa khép với phên che
    Kéo mền ủ kín toàn thân lại
    Để thả hồn bay gửi mộng về.

    (Hãy đón hồn anh - HMT)

    Cảnh ngộ thì khổ sở, nghèo hèn nhưng tâm hồn họ thật thanh tao, hoành tráng biết bao. Đúng là :

    " Một túp lều tranh, hai trái tim vàng ! "

    Mai Đình đáp lại :

    Bây giờ em đã bên anh
    Đói nghèo em chịu, rách lành cũng vui.

    (Em vẫn bên anh - MĐ)

    Tuy vậy, nhưng nào họ có được ở bên nhau ! Chỉ thăm người yêu ít ngày rồi nữ sỹ lại phải chia tay về gia đình tận Sài gòn. Hàn Mặc Tử với bệnh tình đành nằm lại trong túp lều tranh ở Qui Nhơn, người phương Bắc kẻ phía Nam. Hoàn cảnh đã khắc nghiệt mà không gian ly biệt thì xa vời, nhớ nhau cũng chỉ biết :

    Anh đứng cách xa hàng thế giới
    Lặng nhìn trong mộng miệng em cười.

    (Lưu luyến - HMT)

    Nhưng theo dõi hồn thơ ta có cảm nhận như đang gặp một cuộc tình duyên nơi chốn cung động thiên thai nào đó, chứ không phải ở trần tục đời thường. Thi nhân viết :

    Đây Mai Đình tiên nữ ở Vu Sơn
    Đem mộng xuống gieo vào muôn sóng mắt.

    Hay là:
    Quí như vàng, trọng như ngọc trên đời
    Mai! Mai! Mai! Là Nguyệt Nga tái thế...

    (Thắm thiết - HMT)

    Nàng thì ví mình như Ngọc Nữ còn chàng là Kim Lang: vì để rơi chén vàng cho nên Ngọc Hoàng đẩy xuống trần thế, mặc dù nay đã hết hạn họ vẫn quyết ở lại bên nhau không về tiên giới:

    Ta đã ở bên chàng nơi cõi tục,
    Quyết không về điện ngọc sống cô đơn!

    Để rồi:
    Bốn bàn tay cùng chung xây hạnh phúc,
    Túp lều tranh hơn cõi thiên đường.

    (Hạnh phúc - MĐ)

    Và tình yêu ấy đã đạt đến độ say đắm, giông bão khôn cùng :

    Tôi ôm nàng, muốn cắn chết nàng đi
    (Thắm thiết - HMT)

    Nữ sỹ Mai Đình kể lại khi họ gặp nhau : Vì sợ lây bệnh cho người yêu, nên Hàn Mặc Tử không dám đụng vào người Mai Đình... Những phút ấy mặt Hàn Mặc Tử đỏ rần lên rồi tím đi, còn tôi cũng chết cả ruột gan không biết phải xử trí làm sao ?
    Thật là đau khổ và hy vọng :

    Anh lành anh sẽ tặng em chi ?
    Tặng cả đời anh cả hồn thi,
    Với tất những gì anh ước vọng,
    Cả hồn, cả xác, cả tình si.

    (Anh hứa đi anh - MĐ)

    Nhưng cũng như tình thường của bao đôi trai gái khác, tình yêu không chỉ có quấn quít " đôi hồn " mà cũng có lúc ghen tuông :

    Em muốn thu anh thành vật nhỏ
    Để em nắm kín ở trong tay...
    Cho các cô nường hết ngất ngây.

    (Ghen - MĐ)

    Trong bài " ghen với Mộng Cầm " ta còn nhận thấy mặc dù Mộng Cầm là người con gái đã đến trước, được hưởng đầy đủ khoái lạc của tình yêu lúc thi nhân đang lành lặn, mà lại ruồng bỏ khi Người lâm bệnh. Nhưng với tư cách của Mai Đình vẫn tỏ ra là người tao nhã, trang trọng: ghen đấy mà không phỉ báng còn cảm thông với lẽ đời thường của một tấm lòng nhân hậu, khoan dung độ lượng:

    Mộng Cầm hỡi, nàng là tiên rớt xuống,
    Hay là vì tinh tú giáng trần gian?
    Diễm phúc thay, sung sướng biết bao vàn,
    Đầy đủ quá, nàng thương chăng kẻ thiếu ?

    (Ghen với Mộng Cầm - MĐ)

    Đã bộc lộ tình cảm day dứt của một người con gái tha thiết yêu mà tâm sinh lý không được thoả mãn. Hàn Mặc Tử có lúc cũng không ra khỏi sự nghi kỵ, dằn vặt đời thường. Có lúc ông nghi oan người yêu có tình ý với người khác, buông ra những lời thơ hờn giận :

    Mai tiên nữ ! Đọc hồn ta cho rõ:
    Đau không rên, chết cũng mặc mình thôi !
    Mối tình si đã lỡ vỡ tan rồi,
    Ta chỉ biết lặng nhìn thiên hạ khóc...

    Hay là:
    Tim hồn ta quằn quại giữa lầm than
    Để trở lại những ngày đầy huyết lệ !

    (Thầm lặng - HMT)

    Sự mặc cảm đó cũng dễ hiểu: bản thân ông bệnh tật, người yêu thì trẻ đẹp lại ở cách xa...

    Hôm nay trong lẽ sống thường tình trước mọi sự đổi thay, thăng trầm nhân thế... Ta thưởng thức những tri âm, tri kỷ ấy càng thấy thiên tình duyên trác tuyệt này như một sự lạ cõi đời. Trong thời buổi kinh tế thị trường chi phối cả trong tình yêu trai gái và những mối quan hệ xã hội khác, thì cuộc tình xưa hẳn như một đài thơ diễm lệ, cho ta ngưỡng mộ và cảm phục !

    Có phải chăng duyên ấy, phận này cũng đã là tiền định như khi nữ sỹ khóc bên mộ Người vào tháng 4-1941 ( khoảng nửa năm sau khi thi nhân tạ thế ):

    Em đã về đây bên mồ cát trắng
    Túp lều tranh muôn thưở đã chung đôi
    Tự nghìn năm thượng đế định cho rồi...

    (Em đã về đây - MĐ)

    Hay cảm vì phận mỏng, tình dở dang, nàng than :
    Anh ơi, xin hãy chờ em với
    Hết nợ rồi em sẽ trở về.

    (Chắp lại đôi hồn - MĐ)

    Ta chạnh nhớ tới câu thơ của cụ Nguyễn Du khi nàng Kiều than ở sông Tiền Đường :

    Này thôi hết kiếp đoạn trường là đây !

    còn tiếp
     
    open lock, lê lập 89, THIÊN_VINH6 others thích điều này.
  20. Mạnh Đức

    Mạnh Đức Pháp Chế Tiêu Dao Hội

    Về thơ của thi nhân Hàn Mặc Tử thì chúng ta đã biết nhiều. Ở đây, qua tập thơ Đôi Hồn còn cho chúng ta thưởng thức tài hoa của nữ sỹ Hoàng Yến - Mai Đình... như Kiều Văn đã nhận xét trong lời giới thiệu tập thơ : Đó là một giọng thơ giản dị, chân thực mà sâu sắc, nồng nàn... Là thứ thơ huyết lệ. Hàm chứa những tình cảm cao quí thiêng liêng, thuỷ chung...Xứng đáng là tiền bối của thơ tình Xuân Quỳnh và các nữ sỹ khác sau này.

    Nói thế có lẽ vẫn chưa đủ, bút pháp thơ của nữ sỹ Mai Đình có lúc quặn thắt, đau đớn như Nàng viết :

    Nguyện để tang anh suốt một đời !

    Nhưng trước tình yêu non sông đất nước, ta lại còn chứng nhận một phong cách cũng thật hào khí:

    Chút nợ ân tình trả chưa xong
    Đành mang tâm sự mãi bên lòng
    Sắt son đã chẳng cùng nhau trọn
    Em phải đem mình gửi núi sông.

    (Trăng cũ - MĐ)

    Gợi ta nhớ tơi âm hưởng những câu thơ đầy hùng khí, trác tuyệt của nữ sỹ Ngân Giang trong bài "Trưng nữ vương" :

    Ải Bắc quân thù kinh vó ngựa
    Giáp vàng khăn trở lạnh đầu voi
    Chàng ơi, điện ngọc bơ vơ quá
    Trăng chếch ngôi trời bóng lẻ soi.


    Vào năm 1996 - Báo chí đã đưa tin về nữ sỹ Mai Đình... Khi đó Bà bước vào tuổi thọ 80, Bà đã đến Gành Ráng, Qui Nhơn một lần nữa để thăm lại mộ của cố nhân. Một lần nữa, những giòng lệ xót thương lại chảy tràn trên đôi mắt Bà như thuở còn con gái, như câu thơ Bà đã viết:

    Tóc trắng, tình xanh mộng chửa tàn.

    Khi đó tuy tuổi đã già, theo lời kể của Đắc Trung thì : Nữ sỹ Mai Đình vẫn giữ được những nét đẹp kiêu sa, quí phái. Mái tóc dài bạc trắng chải rất mượt, búi rất gọn. Da hồng, mắt sáng, miệng tươi. Giọng nói nhỏ nhẹ mà đầy âm hưởng. Khăn hoa áo lụa hảo hạng...

    Để kết thúc bài viết về thiên tình ca trác tuyệt có một không hai này, tôi xin trích dẫn những lời thơ trăng trối của thi nhân Hàn Mặc Tử viết để lại cho người yêu. Đấy cũng là những bút tích cuối cùng, trong thi phẩm cuối cùng của Ông lưu lại cõi trần gian - Người đã " Trút linh hồn " trước lúc đi xa:

    Ta trút linh hồn giữa lúc đây
    Gió sầu vô hạn nuối trong cây,
    Còn em, sao chẳng hay chi cả ?
    Xin để tang anh đến vạn ngày !


    Phạm Ngọc Thái.
     
    open lock, lê lập 89, THIÊN_VINH8 others thích điều này.