Thơ vui....@Kim Phú 1972 Từ ngày chơi chắn sân đình Biết bao bè bạn nghĩa tình gần xa Vui cười hờn giận kêu ca Cũng là một chút thêm lòng hiểu nhau Già trẻ có trước có sau Buồn vui chia sẻ nỗi đau vơi dần Kể xa rồi lại kể gần Thanh niên bô lão góp phần thêm tươi Tuy già mà vẫn rất vui Tiến Gia 51 bố chàng 3B Tuy già nhưng vẫn người mê Làm cho em Bách sợ nhiều lôi thôi Hải Phòng nơi ấy xa xôi Quốc Hưng chàng ấy danh là Soái ca Dạt dào tình cảm bao la Chính là Quang Ước ngắm na ngắm bòng Nói chuyện hay kể lòng vòng Đích thị Quang Điệp động phòng hôm kia Chém gió mồm miệng tía lia Hồng Thược 77 ngày kia vẫn cười Nam Hoài đệ nhất danh lười Tuần tắm ba buổi chỉ cười nhếch môi Hay làm thơ thẩn ỉ ôi Xứ Đoài em ý tên là Hồng Minh Nhẹ nhàng mà lại còn xinh Em Ngọc đích thị là bình luận viên Uống rượu như uống thuốc tiên Em Cờ ảnh đẹp là người Hà Tây Người mảnh khảnh dáng eo dây Thủy Triều đã đỏ còn vồ gà to Cẩn thận mà tính hay lo Vũ cơ em ý vẫn nằm phòng không Việt Bách toàn mặc áo phông Quần bò cả chiếc lại đeo tông Lào Thọ Nát liên tục mời chào Điếu cày hàng mét thuốc lào nem chua Nói chuyện ngang cả hơn cua Văn Tình mặt đỏ suốt ngày trêu ta Trác Phong bán bảo gốc đa Để cho Hùng béo đi ra đi vào Gặp ai cũng hỏi cũng chào Hai Lai trâu nước nic là Đại Dương Hà Tây còn có anh Cương Hát hò luyện giọng xóm làng bịt tai Thái Bình cao ráo đẹp trai Mờ U hội trưởng phong trào đi lên Người nhỏ đi tựa mũi tên Hội chắn Đất Tổ là Mười Lê Thanh Tiêu Dao hội phó Thùy Anh Đã xinh còn có biệt tài thơ ca Chệ Phưỡn biệt hiệu vồ gà Bé to lớn nhỏ giò giò cũng ăn Trà Đá giống một nhà văn Giọng thì nghiệt ngã nhưng đầy tình thương Giang béo cùng một quê hương Nhưng nhìn cái mẹt chả thương tý nào Trần Hòa không hút thuốc lào Tiền đưa vợ hết chả hào nào tiêu Thành Nam Dũng béo rất phiêu Quốc Trung mặt cũng điêu điêu thế nào Cầu Lê Chi rất tự hào Có cái mũ cũ đời nào chả thay Còn chàng Huy rất hay vay Bảo năm mười mét toàn bay vèo vèo Lê Thị Tuyết tuổi con mèo Nhưng hay nhậu nhẹt Chí Phèo đến nơi Trông người như sắp hết hơi Khoai Lang cả củ cũng bình luận viên Một em cũng đẹp an nhiên Bùi thị Hồng Thắm thiện thân hay cười Còn bao bạn biết bao người Mà không kể hết một lời không xong Trong lòng Kim Phú chỉ mong Anh em bè bạn kết tình thâm giao Nụ cười ai có mua nào Chỉ mong tất cả yên lành an vui. Nguồn : @Kim Phú 1972
Người con gái Sơn Tây Đẹp dịu dàng tựa như mây đỉnh núi Bước chân em đi qua từng phố gửi Lời thì thầm nhắn gió đến nơi anh Hãy về đây... Sánh bước đến cổng thành Nơi đây có tường bao quanh kính cổ Phố xung quanh dạo chân mình xuống phố Rồi ta lại đến đầm sen làng cổ Đường Lâm kìa ... Với vô số cảnh xinh Dạo bước chân đưa hai đứa chúng mình Qua đền Và đẹp lung linh cổ kính ST.
TUỔI THƠ TÔI Dòng sông tuổi thơ tôi ngày ấy! Đếch có kè đẹp như thế này đâu! Chỉ có những khóm mía.. bụi dâu Của những nhà... hàng xóm cũ Những đêm trăng cùng bạn bè thua đủ Len lỏi trốn tìm.. bên địch.. bên ta Sập màn đêm...bị mẹ gọi ... về nhà! Lại ào phát... cởi truồng ... tắm cho mát đã! Những buổi đêm bố cho nghe đài lạ Túm tụm chục thằng im lặng... muỗi đốt chẳng kêu ca! Chuyện ngộ không, bát giới ...chốn ta bà Tsb, ngô thừa ân... tài thật! Cuộc sống xóm nghèo nhiều nhà tất bật Cái phạm trù: Vác rá đi vay! Một cái thời trâu dẵm những luống cày Đầu cổng chợ luôn có ông .. Hàn dép nhựa! Đám thanh niên lổng lêu sống... bựa! Quyết tâm ... bảo vệ .. gái làng ta! Ôi một thời hình như..điện có 1 pha! Quạt con cóc tai voi là gia đình... điều kiện Một thời lũ trẻ trâu chúng tôi còn ... chưa nghiện Mai Thuý qua làng .. nhẽ quyét... một phần ba! Dòng sông còn đấy...! Ta già! Tuổi thơ bắt ếch trộm gà ... của tôi!
@quanguoc1970 ví e như cây Ngũ Văn .... Nhị sách chống gậy khom lưng Đích danh Quang Ước xứ rừng Gia Lai Nhị văn tay nải quàng vai Sách bị trốn vợ, đúng Hoài Nam nha Nhị vạn tươi đẹp như hoa Là cô Thược Dược hội ta lạ gì Bát sách kéo tẩu tì tì Đích danh Trà Đá đang kỳ thanh xuân Tam vạn xinh đẹp tuyệt trần Ấy là Kim Phú người dân Hạ Hòa Chi Chi chân cẳng dạng ra Cao to ngữ ấy đúng là Hai Lai Lục văn múa trượng ra oai Là Hùng Nguyên Đức chả sai tẹo nào Tứ văn bê tráp ra vào Là Lan Thị Phượt chỗ nào chả xiên Thất Vạn say múa túy quyền Là Trai Nguyên Bắc thanh niên hội mình Ngũ văn như kẻ thất tình Xứ Đoài cậu ấy, dáng hình y chang Lục sách dắt cháu ra đàng Đích danh Bô lão ở hàng Tiêu Dao Lục vạn chống cuốc nhòm sao Trán cao Trung Dũng lẽ nào lại sai Cữu vạn cõng đá trên vai Đích danh Mốt Chín, đời ai chả tường Thất văn bê ống văn chương Đích danh bác Nguyễn Tiểu Thương Hà Thành Cửu sách vác đèn chạy quanh Quang Huy chính hiệu tập tành lên Vương Cửu văn cõng xọt lên đường Là Bình Nguyên Thái tình thương dạt dào Bát văn nối cẳng thêm cao Quốc Trung Nam Định lẽ nào lại sai Tam sách đội nón cầm dây Khác nào Cơ Vũ trong ngày hội Xuân... .... Nguồn : @quanguoc1970
CON GÁI SƠN TÂY Em là con gái Sơn Tây Quê cha đất tổ nơi đây Xứ Đoài Đá ong mòn mỏi nhớ hoài Nơi sông Hồng chảy xuôi dài uốn cong Bao năm tái hội quay vòng Ba Vì sừng sững nắng hong bạc đầu Phúc Thọ xanh mát một màu Ngô non bông trổ yêu nhau đậm tình Phú Thịnh da trắng gái xinh Hồng Hà duyên dáng có mình có ta Viện Năm vòng xuyến nở hoa Đền Và tay chắp mong là bình an Vân Gia đặc sản muôn vàn Cà bát rau muống nồng nàn hương quê Phù Sa lộng gió triền đê Vòng qua Điếm Tổng mải mê cánh diều Đường đi em nhớ rất nhiều Đường Lâm ngọt lịm buổi chiều mây bay Tan chợ Bất Bạt ngà say Quảng Oai thương mãi những ngày chiến tranh Sơ tán mẹ ở nhà ranh Hòa bình trở lại thị thành xôn xao Lắng nghe cha kể hôm nao Tên làng tên phố đi vào trong tâm Xa quê lòng nhớ âm thầm Sơn Tây Thành cổ tiếng * Bầm rất riêng Tiếng chuông ngân đổ chiều nghiêng Xứ Đoài chùa Mía linh thiêng khắp vùng Chợ Nghệ ai muốn theo cùng Hẹn nhau trở lại ...ta chung một ngày Nhớ quê ...quê nhớ đắm say Rưng rưng khóe mắt cay cay... nhớ người ! ST.
TRAI SƠN TÂY Trai sinh Thành Cổ oai hùng Đi đâu cũng nổi khắp vùng đó đây Khí phách khẳng khái có đầy Ga lăng nam tính chịu cày như ai ... Chiều chiều tụ tập lai dai Bia hơi đề đóm nối dài nuôi lô Đào hoa phóng khoáng lắm bồ Hợp tan, tan hợp em... cô khổ nhiều Nóng lên thì rất lắm điều Lúc nguội tỏ vẻ đáng yêu hiền lành ... Trai Sơn Tây rất chân thành Thông minh tài giỏi luôn dành chữ nhân Tình cảm dễ mến ân cần Chịu thương chịu khó để mần nuôi con Có người đổi cả tuổi son Vun đắp hạnh phúc vuông tròn tình cha. ST.
Tháng ba này anh có định về thăm. Mùa hoa gạo với duyên thầm chưa ngỏ. Nói với nhau một lời thôi cho tỏ. Hoa gạo rơi đầy tình mãi đỏ trong ta. ST.
TIẾNG LÒNG Ngẫu hứng nhìn Trăng thả mấy dòng Câu vần bột phát luật thì không Thuyền trôi kiếm bạn tìm hy vọng Thấu tỏ cùng nhau chuyện của lòng
NIỀM TIN CHIẾN THẮNG COVID 19 ! (Phiên bản...bóng đá) !!! Trong mùa "World cup" vừa qua Xuất hiện đối thủ rất là ... khó chơi . Tuy rằng nó mới ra đời Nhưng là "đội bóng" khó xơi ... nhất "làng" . Rất nhiều đối thủ tiềm tàng Nó đều chẳng ngán , dễ dàng vượt qua . Đó là đội ... "cô - rô - na" Hay ... "nờ - cô - vít" cũng là một tên ! Tuy là đội bóng mới lên Nhưng tên đã tựa sấm rền ... vang xa . Đầu tiên nó hạ ... "Chi - na" Ý , Anh , Hàn , Nhật rồi là ... I - ran Thế rồi hùng hổ nghênh ngang Xông vào định "thịt" Việt Nam chúng mình ! Mặc dù đã nắm tình hình Chúng ta chẳng dám coi khinh bọn này . Tuy nhiên chúng quá nhanh tay Vừa vào đầu trận ghi ngay 1 bàn . Nhưng ta không chút hoang mang Vô cùng bản lĩnh vững vàng vượt qua ! Để rồi hạnh phúc vỡ òa Ta ghi bàn thắng gỡ hòa ... ngay sau . Thế rồi sau đó không lâu Ta ghi bàn tiếp , lần đầu vượt lên ! Toàn dân vui sướng phát điên Khi thấy tỷ số đã ... nghiêng về mình . Nhất là các cháu học sinh Đang còn tạm hoãn hành trình ước mơ . Ngờ đâu đúng phút ... bù giờ Cầu thủ 17 ... "lờ hờ" tên ... "Ung" Chẳng hiểu do ngáo hay ... khùng Co giò đá hậu sút tung ... lưới nhà . Thế là đối thủ ... gỡ hòa Làm cho cả nước xót xa ... bàng hoàng . Làm cho các cấp cơ quan Mất ăn mất ngủ họp bàn thâu đêm ! Tưởng chiến thắng ... đã gọi tên Ai ngờ lại phải ... "đá" thêm nữa rồi . Hiện giờ hiệp phụ đang trôi Tin rằng chiến thắng sẽ rồi ... về ta ! Chỉ cần tất cả mọi nhà Tin vào lãnh đạo nước ta lần này . Chỉ cần tất cả chung tay Thì "cô - vít" sớm đến ngày ... diệt vong ! Không nên tụ tập đám đông Hạn chế đi lại nếu không thật cần . Thường xuyên rửa sạch tay chân Vệ sinh nhà cửa , chăn màn thường xuyên . Không tung tin vịt liên thiên Để cho thực phẩm bỗng nhiên ... cháy hàng . Không nên lo lắng hoang mang Nếu trong vùng dịch , sẵn sằng cách ly . Hãy tin Tổ quốc mình đi Khoanh vùng , lập chốt cũng vì người dân . Chăm lo đến cả miếng ăn Sao phải nháo nhác mà ... khuân về nhà ! Nếu như tất cả chúng ta Làm theo hướng dẫn đưa ra hàng ngày Cùng với Nhà nước chung tay Thì dịch sẽ sớm ... cút ngay khỏi mình ! !!! ST.
Cuối xuân rồi, Hà Nội của tôi ơi! Trên vòm nắng, trắng trời HOA SỮA NỞ Giá có thể - vô tâm - quên đi miền nhớ Ta sẽ bình tâm ... đi qua NHỮNG THÁC GHỀNH! Hà Nội một mình. Ta đi giữa mênh mông Nắng phai nắng, gió ùa qua song cửa Bao lắng lo, bao điều trăn trở Ngọt lành qua đi. Như thể chưa từng Nếu có thể. Anh hẹn hò trở lại Hà Nội còn đâu nỗi nhớ năm nào Sợ khi ấy trong chiều HOA SỮA NỞ Ta không còn đứng đó để chờ mong!!! ST.
Sơn Tây mùa đại dịch Buồn thương nàng đến Sơn Tây Lê Lợi tôi ngóng về đây từng giờ Thị xã nhỏ bé mộng mơ Lòng thương nặng trĩu đâu ngờ chẳng qua Nàng xinh kiều diễm tên Na Già trẻ lớn bé không tha người nào Nàng đi sáng tối ra vào Bám trên người sống ào ào lây lan Cộng thêm họ Dịch tên Tràn Yêu Na đưa tận lên ngàn mây xanh Quấn nhau khăng khít chân thành Đi đâu sóng bước song hành cùng nhau Ngắm nàng xinh đẹp trắng phau Mỗi lần nghe gọi nhói đau trong lòng Quả cầu tròn trịa xoay vòng Mà sao chẳng nghỉ còn trông phơi đời Họ Cô chữ đệm Vi ơi ! Na đẹp căng ngọt giận đời tử sinh Nguôi đi thù hận tâm mình Bỏ luôn chữ oán chữ tình lên ngôi Dịch tràn như vậy thế thôi Bài học nhân đức thuộc rồi CoVi Cầu mong cô hãy từ bi Xin Na hết giận gỡ đi hận thù ... Đất trời xin một chữ Tu An nhiên giữ đức lời ru tìm về ... ST.
HaiVL... Chẳng là tui đi xe giường nằm có cô gái nằm giường dưới vì sợ độ cao, tôi nằm giường trên nhìn xuống thấy cô gái kéo áo lộ từ rốn đến ngực, trắng nỏn....không ngủ được. - Sao anh không ngủ cứ nhìn xuống em hoài vậy? - Anh ngủ chuyên nằm úp và mở mắt em ạ. Cô gái kêu lạnh chân, nhờ tôi xuống kéo mền đắp dùm 2 chân. - Lạnh quá anh ạ ? mình kể chuyện vui đi, em không ngủ được. - Chuyện gì được nhỉ ? em kể trước đi. - Chuyện về cô giáo anh nhé? - Thôi thôi, chuyện giáo viên nghe buồn lắm, em kể chuyện gì vui vui một tí đi. Vậy mình kể chuyện công chúa xinh đẹp và anh người hầu nhé. Em bắt đầu kể: "Vua đi đánh trận, giao thằng hầu trông nom công chúa xinh đẹp. Dặn thực hiện mọi yêu cầu của công chúa. Đêm 1 công chúa cởi truồng gọi hầu vào phòng ngủ. Kêu lạnh. Hầu lấy mền đắp cho công chúa. Đêm 2 lại gọi. Hầu vào phòng không thấy có mền đâu nữa. Hầu lấy rèm cửa đắp cho công chúa. Đêm 3 lại gọi. Không có mền, không có rèm. Hầu cởi áo đắp cho công chúa. Vua đi trận về hỏi công chúa? - Hầu có làm theo yêu cầu của con không ? - Chả làm gì cả cha ạ. - À... à.... Vậy thì mai chém. Trước khi chết, hầu than vãn với đao phủ. Đao phủ bảo: - Thấy đống rơm kia không ? - Thấy. - Ăn đi. Mày đúng là 1 con bò. Tôi phá lên cười vì câu chuyện của em và tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Lúc đến trạm dừng chân, em quyết định đổi chuyến xe khác. Tôi nhanh tay giúp em lấy hành lý. Em đưa tôi tờ 100K. Tôi ngạc nhiên hỏi: - Tôi chỉ muốn giúp em thôi mà. - Anh cầm đi. Tiền này để anh về mua rơm mà ăn. -ST- ..... Giờ em vẫn chưa hiểu chuyện gì, bánh chưng, thịt cá đầy nóng thế này còn chưa ăn được đây sao lại phải nhai rơm làm gì. Có ai khốn khổ như em không? ... Bài học rút ra: 1: Mồi ngon đến miệng là phải chén. 2: Nhiều khi không cần phải quá quân tử( vì đã là bò thì quân tử cũng chỉ dc nhai rơm) . 3: Láo cũng dc còn hơn bị chửi là ngu. 4: Vui thì dc nhưng đừng quên mục đích bởi tất cả mọi hành vì đều xuất phát từ một nhu cầu nào đó. (hãy tỉnh táo) 5: xem thêm...
HÀ NỘI MÙA THAY LÁ . Hà Nội mùa này cây thay lá khắp trời Vàng sắc nắng cho lòng em bối rối Đỏ lịm tim ứa máu cho nỗi buồn dẫn lối Phố vắng lao xao chỉ vài tiếng rao mời! Hà Nội mùa này kì lạ lắm anh ơi! Cái rét ngọt thoang thoảng như níu mùa xuân vội Nụ hôn nồng nàn của gió xuân còn chút nào phơi phới Chiếc lá lưu luyến cành nên cố đổi sắc thôi! Ước Hà Nội bình yên chẳng phải vì đơn côi Vì thay đổi giữa bão trời đang tới Một chút lắng đọng cho mùa xuân ở lại Đón hạ về nên cây đổi lá vậy thôi! Nếu anh về Hà Nội cuối mùa xuân này chơi Đừng giận cây khi không còn xanh mướt lá Tình yêu mình còn có ngày qua giông tố Bởi thay trời cây nhặt nỗi niềm thôi! Hà Nội mùa cây thay lá về có làm anh chơi vơi? ST. Hà Nội 15/3/2020
Người ta bảo hết tháng giêng là hết tết, mà sao năm nay tết tận 53 ngày rồi . Chưa được đi hội Đền Và, chưa được đi hội bên Tích Giang ... nên chắc chắn chưa hết tết phải không mọi người? NHỚ MẸ TA XƯA Ra giêng mở hội Đền Và Mẹ tôi sắp lễ xôi gà ,huơng hoa Áo dài hoa lý thướt tha Bao người khen Mẹ :như là gái son Tôi theo sau chạy lon ton Khư khư ôm cái âu con đựng trầu ! Mẹ bưng mâm lễ ngang đầu Cùng đoàn trẩy hội qua cầu Tích Giang Buổi mai nắng tãi tơ vàng Lên dòng sông nhỏ mơ màng uốn quanh Lúa đang con gái - rất xanh Người kêu rảo bước cho nhanh kịp giờ... ...Đôi khi trong những giấc mơ Mẹ về gọi khẽ : Minh. Tồ dậy thôi! Giật mình thảng thốt -Mẹ ơi! Ngoài hiên một bóng chim trời vụt bay.. Tác giả: Người Con Sơn Tây Nguồn bài thơ : Nguyễn Hải Hà Ảnh : Quốc Toản
MƯỜI MONG ******************* Một mong sức khoẻ dồi dào Để còn lao động cầm sào nuôi con Hai mong vợ chớ héo mòn Vẫn sung như thuở hãy còn đôi mươi Ba mong thiên hạ đừng cười Đối nhân xử thế biết người biết ta Bốn mong trên dưới thuận hoà Nếp ăn lối ở ông bà dạy răn Năm mong bớt nỗi khó khăn Ví căng thêm ở túi quần phía sau Sáu mong bạn hữu tâm đầu Giao lưu chè chén bền lâu khề khà Bảy mong cất bước đi xa An toàn tuyệt đối mới là giao thông Tám mong tất cả cộng đồng Hết dịch Covid để lòng an yên Chín mong thi hữu mọi phiền Vui thơ sướng hoạ nối liền niềm vui Mười mong tất cả ngọt bùi Dạo face chém gió rung đùi thảnh thơi ! ST.
Tháng ba về hoa bưởi rụng đầy sân Hương ngan ngát… trắng ngần… thơm thoang thoảng Sợi tơ vương mây buồn trôi lãng đãng Cuối xuân rồi… vạt nắng nhẹ chơi vơi ST.
Chuyện Vui CÂU CHUYỆN HY HỮU Kỷ niệm 30 năm ngày cưới, đôi vợ chồng khui chai vang Ý nhâm nhi rồi cùng ôn lại những quãng ngày đã qua. Trong men rượu, anh chồng mắt lấp lánh nói: - Anh xin thú thật với em. Trong 30 năm qua, anh có 5 lần phản bội em. Mà toàn là những lần ăn bánh trả tiền, bia bọt vớ vẩn xong là anh quên luôn, không vấn vương gì sau đó. - Ôi xời, tưởng gì. Những lần đó em đều biết, vì anh về nhà say mèm, người sực mùi nước hoa lạ, miệng lảm nhảm kể lại chuyện đó cả đêm. - Thế à?! Tai hại thật đấy. Thế còn em? Em có cắm sừng anh lần nào không đẩy? - Em à!? - chị vợ thoáng bối rối, đỏ mặt nhìn nhanh xuống đất rồi ngẩng lên, nói dứt khoát - Em có cắm sừng anh 3 lần. - Ôi mẹ ơi! - ông chồng sửng sốt - 3 lần cơ à? Nào, em kể chi tiết xem nào. Những lúc nào và những ai? - Lần thứ nhất thì anh có nhớ lúc chúng ta chuẩn bị xây nhà không? Lần đấy ngân hàng không duyệt cho mình vay tiền nhưng hôm sau đích thân tay trưởng phòng tín dụng gọi anh lên ký giấy cho vay ấy. - A, thằng khốn! Thảo nào đi ăn sáng gặp anh, nó cứ cười cười, hóa ra cười đểu. Được rồi! Cứ chờ đấy! Thế còn lần 2? - Lần 2 là lúc anh đau dạ dày phải nằm viện. Bệnh viện báo phải cắt bỏ nửa dạ dày, nhưng đến chiều thì tay trưởng khoa đồng ý xuất biệt dược quý hiếm cho anh uống mà không phải cắt dạ dày đấy. - Ôi chúa ơi! - anh chồng ôm ngực - Em cắt cổ anh đi thì hơn, dạ dày mà làm gì. Nào, hãy nói nốt lần 3 đi nào. - Lần 3 là lúc anh ứng cử chức trưởng khu phố ấy ... - Này, lần đó tôi được đủ phiếu bầu nhé - anh chồng vội cắt ngang. - Không đâu anh - chị từ tốn giải thích - ban đầu anh thiếu mất 83 phiếu cơ, nghĩa toàn bộ đàn ông trong khu phố không đồng ý bỏ phiếu cho anh. Hai hôm sau họ mới đồng ý cơ. - Cái gì??? .... Rầm.... Ông chồng ngất xỉu luôn... ST.
Bài thơ tri ân các chiến sĩ áo blouse trắng trên mặt trận chống dịch Covid_19 NẾU ANH KHÔNG VỀ! ☘️ Nếu anh không về trong buổi chiều nay.. Em đừng buồn và âu lo quá nhé.. Nhớ đón con và động viên cha mẹ.. Bởi Tổ quốc cần , anh chẳng thể ngồi yên...! ☘️ Bao nhiêu người cũng rất muốn đoàn viên.. Nhưng covid đang tràn lan đất nước.. Anh không thể, nghĩ tình riêng mình được.. Khi các bạn anh , bạc tóc, hao gầy..! ☘️ Ai cũng mong cho đất nước mỗi ngày.. Không còn tin, người nhiễm thêm ca mới.. Thương Tổ quốc, em ở nhà hãy đợi Hết dịch rồi, anh sẽ lại về thôi..! ☘️ Sáng nay tin từ nước Ý xa xôi.. Mấy ngàn người đã không còn sự sống.. Thương Iran, muôn trái tim lay động.. Hơn nghìn người trong tuyệt vọng, ra đi..!! ☘️ Tây Ban Nha, rồi Đại Lục - Trung Hoa... Cả thế giới chìm một mầu tang tóc.. Lo quê nhà , trái tim anh chợt khóc.. Sợ dịch đến mình , sợ mất một người thân..!! ☘️ Anh không về , vì dân tộc đang cần.. Chào em yêu, đồng đội anh đang đợi.. Nếu ngày mai ,anh mãi xa vời vợi.. Đừng khóc nghe em... Anh chẳng yên lòng..!! ::::T::::::::::::